Những bài văn lớp 8 hay

Những bài văn mẫu lớp 8 hay

Kể lại ngày đầu tiên đi học

Đề bài: Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học.

Bài làm

Sáng nay là một ngày chủ nhật đẹp  trời tôi tranh thủ soạn lại góc học tập của mình để chuẩn bị bước vào năm học mới. Trong lúc dọn dẹp tôi vô tình tìm được một tấm ảnh kỷ niệm ngày đầu tiên đi học. Nhìn gương mặt ngây thơ của tôi và các bạn trong ngày tựu trường tôi lại trở về với kỷ niệm ngày đầu tiên đi học.

Những bài văn mẫu lớp 8 hay
Những bài văn mẫu lớp 8 hay

Đó là một sáng đầu tháng 9, sau một đêm trời mưa, trời Sài Gòn nắng ấm dìu dịu… Mẹ thức dậy sớm, mặc vào cho tôi một chiếc áo trắng tinh có thêu một bông hoa nhỏ bên ngực, và chiếc váy màu tím than đã được mẹ giặt là thơm tho là ủi từ tối hôm qua. Mẹ còn bảo tôi mặc vào xuay đi xuay lại mấy vòng cho mẹ xem. Mẹ nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng và bảo:

  • Con gái mẹ lớn thật rồi, năm nay con không phải mặc áo đầm bông đến lớp nữa mà con sẽ mặc bộ này để bước vào lớp 1. Cô giáo sẽ thay mẹ dạy con những điều mới, điều hay, con sẽ phải ngoan ngoãn học tập nhé.

Nói rồi mẹ đèo tôi trên chiếc xe đẹp ngày nào đến trường. Ngồi sau lưng mẹ tôi lo lắng không biết cô giáo có khó không, đi học lớp 1 có khó lắm không? Còn quyển sách toán dày cộm, không như các cuốn sách của mẫu giáo nữa. Hai bên đường người đi lại rất đông, cũng có những gương mặt như tôi, lần đầu tiên đến lớp. Mẹ vừa đi vừa dặn dò tôi:

  • Con đi vào trường phải lễ phép chào các thầy cô giáo, chào các bạn nhé. Sau đó tìm lớp 1 C ở đâu rồi đứng vào xếp hàng nhé. Nếu như bạn nào chen lấn thì nhường nhịn bạn một tý, nói khéo với các bạn. Đừng gây gổ với các bạn nếu như các bạn bắt nạt thì con hãy nói với cô giáo nhé.

Đến cổng trường nghe, mẹ dặn thế tôi càng ngại ngần hơn khi bước vào sân, mặt tôi ngẩn ra, nhìn mẹ lô âu như chực khóc. Mẹ âu yếm nhìn tôi cười xòa:

- Mẹ dặn thế thôi chứ ở trường các bạn cũng có cha mẹ, dặn dò dạy dỗ nên con không phải lo. Trong lớp của còn cũng có bạn mẫu giáo của con đó, không phải quá căng thẳng hãy mạnh dạn đi vào đi.

Nghẹ nói thế tôi mới hết rung rung nước mắt, mỉm cười và gật đầu và tạm biệt mẹ. Đeo chiếc cặp nặng nề ấy, tôi lúng túng bước vào sân trường, cổng trường dầy đặc học sinh…tôi cố ngước nhìn lớp bên xem lớp 1 C của mình ở đâu, nhưng tôi chỉ thây loáng thoáng các anh chị lớp đang chạy quanh sân chơi. Thấy mọi người chơi đùa vui vẻ như vậy tôi cũng yên tâm hơn phần nào. Ngôi trường này là một nơi yên bình bắt đầu một trang mới cho chúng ta. Nghĩ vậy tôi kiên nhẫn tìm ra lớp của mình.

Đang rảo bước trên trường tìm lớp, trong tâm trí tôi hiện lên giọng đọc một bài văn của mẹ tôi đêm qua. “Con ơi, bậy giờ không một đứa trẻ nào là không đi học. Con hãy nghĩ đến những lúc người thợ làm lụng cặm cụi cả ngày, tối đến còn phải cắp sách đến trường, những cô gái suốt ngày làm việc mệt mỏi nhưng vẫn phải đến trường vào ngày nghỉ duy nhất. Những binh lính, hết giờ luyện tập cũng đem sách vở ra học, viết, cho đến những đứa trẻ khiếm thính đều phải đi học.

Hằng ngày, buổi sáng lúc con ra đường con hãy nghĩ đến cũng vào giờ ấy, trong thành phố ta có thể có đến 30000 đứa trẻ như con để được mở mang trí tuệ. Con hãy tưởng tượng cũng vào giờ này có rất nhiều đứa trẻ lếch thếch trên những con hẻm nhà quê, rảo bước trong thành phố, dưới mưa dông bão bùng. Con hãy cố bước đi trên con đườg phía trước.

Khi tôi đứng xếp hàng vào lớp 1C phải một lúc sau thì cô giáo mới của chúng tôi mới xuất hiện. Đó là cô Thơm có dáng vẻ gầy gầy, mảnh mai. Cô hướng dẫn chúng tôi so hàng rồi dắt chúng tôi lên lớp. Buổi học ấy cô giáo sắp xếp chỗ ngồi cho tất cả các học sinh của chúng tôi. Trong buổi học ấy cô giáo còn chia tổ cho chúng tôi nữa, tôi và bạn học cũ của tôi cũng được vào một tổ. Cô giáo còn dặn dò chúng tôi phải mua bao nhiêu vở, bìa nhãn da sao… Những quy luật của trường về giờ học, giơ tay phát biểu … tôi càng thấy rất nhiều điều mới và hay.

Tiếng trống ra chơi vừa điểm, tôi và bạn trong lớp cùng chơi trò rượt đuổi, nhưng không may khi gần bắt được bạn ấy chân tôi trượt ngã, máu chảy ở đầu gối. Được các anh chị lớp lớn chỉ cho phòng y tế. Hai bạn ấy dìu tôi vào phòng y tế. Nhìn vẻ mặt của các bạn ấy tôi mỉm cười bảo “không sao đâu, tỡ vẫn ổn nè”. Sau đó, các bạn ấy nhờ cô y tá băng cho tôi, rồi lại dìu tôi về lớp học. Cho đến khi vào học tiếp hai tiết nữa, tôi thấy nhớ mẹ nhiều.. cố xua tan đi hình ảnh mẹ nghe cô giảng cho đến khi trống trường báo hiệu giờ tan học.

Gấp lại tấm ảnh cũ tôi thấy thật ngọt ngào. Những kỷ niệm về ngày đầu tiên đi học sẽ mãi không bao giờ quên được.

Xem   thêm:

Sách học tiếng Hàn

Sách học tiếng Hàn cơ bản

Sách học tiếng Nhật